Yo
Administrator
Tổng số bài gửi : 1330
Join date : 17/08/2009
Age : 30
Đến từ : TP.HCM
|
Tiêu đề: [BÌNH CHỌN 1] WRITING CONTEST 3: SWEET TRESPASS! Thu Jul 26 2012, 17:20 |
|
|
| | | |
| Giai đoạn 1 của Writing Contest đã hoàn tất, chúng ta cùng bước sang giai đoạn 2: BÌNH CHỌN CHO BÀI DỰ THI BẠN YÊU THÍCH NHẤT! Vì lý do kỹ thuật nên topic bầu chọn bị chia làm 2:
[You must be registered and logged in to see this link.] ==> [bài dự thi và bầu chọn cho 8 thí sinh đầu] và [You must be registered and logged in to see this link.] ==> [bài dự thi và bầu chọn cho 8 thí sinh đầu]
Thời gian bầu chọn là từ 26/7 đến hết ngày 5/8. Tích cực nhé mọi người! Mỗi người được vote nhiều lần..
Sau đây là các ứng cử viên:
1. lambertzrvk
- Spoiler:
Tháng 6, vất vả với đống kiến thức hỗn độn cho kỳ thi đại học sắp tới. Trời Đà Lạt vẫn cứ âm u nhưng được cái là rất mát và lạnh... Âm hưởng cuả Adam cũng vì thế vang đâu đó trong đầu nó "Cold as ice and more bitter than December...", đúng với cái cảm giác ấy lắm, rất hợp với khí trời và tâm trạng khi bản thân nó cũng đang dần thay đổi trong những ngày tháng quan trọng này. Nó hâm mộ Adam Lambert đã lâu lắm rồi, không nhớ từ khi nào, nó thoáng nghĩ từ hồi anh còn nhẹ nhàng với acoustic guitar "The track of my tear" ư? Không, có lẽ trước đó lâu lắm rồi... Quơ vội cái walkman chạy đi học, từng giai điệu cuả "Trespassing" dường như tiếp thêm năng lượng cho nó... Album mới nhất cuả Adam ư? Nhớ ngày đầu nghe được album này... Nó không kìm được cảm xúc, nó chờ album này đã rất lâu rồi, hai màu đen vàng cứ ẩn hiện trong đầu nó cũng từ lâu lắm rồi... Nhưng dân núi như nó không có đủ điều kiện để mua được album chính thức, nó chỉ có thể down trên mạng về nghe-tất cả các track. Nhưng cái tất cả ấy làm nó thật mãn nguyện rồi, tiết tấu nhịp điệu cuả 'Trespassing' mang đúng chất cuả Adam không lẫn đi đâu được. Cả giọng ca ấy nữa. Ngay từ tên album đã nghe rất bốc rồi, có cái gì đó rất ngông cuồng, rất khác người và cũng rất Adam Lambert. Track đầu tiên nó nghe được là "Coocku"... Và rồi rất "cúc cu"... Nó cười "haha" như điên... Quá hoàn hảo với sự mở đầu. Tay chân nó như bị não bộ tiếp điện giật tưng tưng theo nhạc vậy... Nó chưa và chưa bao giờ quá ấn tượng hay có thể nói là quá "cuồng" vào thần tượng, thế nhưng lần này khác, Adam Lambert dường như đã làm được điều đó đối với nó... Lần thứ hai đến với nó là "Runnin'", phải nói không có gì có thể thuyết phục hơn. Adam đã quá xuất sắc với bài hát này... Bài hát quá ấn tượng với tiết tấu rất giật, bản thân nó cũng thích giật giật, dồn dập như vậy, nhưng quan trọng nhất chính là giọng ca cuả Adam, hai từ thôi : "QUÁ TUYỆT!", các bạn có thể nghe đoạn mở đầu của ca khúc có cái gì đó rùng rợn,dữ tợn như hồi nghe "Sleepwalker" vậy : "Steeled in my trembling lips, How did the night ever get like this? One shot and the whiskey goes down, down, down..." ? Rất ít khi nghe được bậc trầm trong giọng hát cuả anh, thế nhưng cái cách mà anh thay đổi quãng từ thấp đến cao trong bài hát này không còn gì có thể diễn tả được...cứ lên lên xuống xuống trong lồng ngực nó cái gì đó mà nói nôm na là "phê phê" ấy... Hèhè.. Tuy nhạc lý nó cũng không thạo lắm nhưng nhận xét riêng cuả nó thì đây là bài hát rất khó và Adam đã đạt được mức độ khó ấy thực sự dễ dàng. Hoà âm cũng rất chuyên nghiệp, nó bị thu hút không chỉ bởi những tiếng vỗ tay sôi nổi trong "Trespassing" mà còn bởi tiếng Bass cuả tay trống hay còn từ tiếng electric guitar nữa, hay hơn cả một bài hát, hoà hợp đến mức tuyệt diệu! Quả thực với một người Việt như nó, để nghe và hiểu trọn được một bài hát tiếng Anh mà không có lyric thì không phải dễ, nhưng hầu hết trong nó, bài hát "Runnin'" đưa đến nó cảm xúc nhiều hơn cả ý nghĩa. Trong nó, ban đầu chỉ nghĩ bài hát này có cái gì đó tiêu cực, " down down down" rồi lại "runnin' runnin' runnin'" nghe như Adam trong bài hát này có gì đó suy sụp ghê gớm lắm để rồi phải trở thành một kẻ trốn chạy như vậy... Nhưng có đoạn "Woah ohhhhh, I'm coming alive....Wake up now and live oh!..." nó cảm thấy đã có sự chiến đấu, thức tỉnh lý trí đâu đó trong nhân vật này. Đó chỉ là quan điểm hạn hẹp trong cách hiểu tiếng Anh cuả nó... Nhưng bài hát nói riêng và cả album nói chung rất có sức sống, trong nó tồn tại cả một nghệ thuật lớn và cả tâm huyết cuả Adam cùng cộng sự thời gian qua. Bỗng nó nhận thấy rằng tình yêu âm nhạc của nó chính là đây, là Adam Lambert. Hy vọng anh sẽ đạt nhiều thành công hơn nữa sau đỉnh cao 'Trespassing' này. Mặc dù trong lúc nó phải ôn tập gay cấn như thế, nhưng âm nhạc là không thể thiếu đặc biệt là nhạc cuả Adam Lambert. Bên cạnh đó tình cờ dạo Facebook nó đã bắt gặp và phải cám ơn YO Lambert - người bạn đã khơi nguồn cho nó tham gia vào diễn đàn VadamictC và tham dự vào cuộc thi này, quả là cơ hội lớn để đến với những người bạn cùng niềm đam mê như nó, quan trọng là nó có thể chia sẻ được cảm xúc cuả nó về 'Trespassing' với các bạn. Thật sự tất cả những gì Adam vừa mang đến khó có thể diễn tả hết được. Những bài hát trong 'Trespassing' như : "Runnin'","Out of Love", "Broken English", "Naked Love".v.v... Tất cả đều để lại một dấu ấn riêng trong nó nhưng bài viết là hữu hạn nên để chọn lọc một bài hát thực sự ấn tượng là rất khó. Viết về nó lại càng khó hơn, mình viết cũng không hay, nhưng vì nhiệt tình nên bỏ qua mọi cản trở để tham gia. Xin chân thành cám ơn các bạn! :) Vũ Khương. Vũ Khương.
2. fat_pig_148
- Spoiler:
Better Than I Know Myself
Tôi quen một cô bé luôn dùng tôi làm chiếc mặt nạ để che giấu chính mình. Từ lâu rồi, em học cách chôn vùi cảm xúc. Không còn những dòng status uỷ mị đầy tâm trạng, vì em sợ chẳng ai buồn quan tâm, vì em sợ nó sẽ lọt thỏm giữa hàng trăm status khác. Internet, nhốn nháo cả đám người cùng kết nối với nhau, nhưng sao em vẫn thấy cô đơn. Con người đôi khi vô tình đến lạ... Thế nên em cố trở nên mạnh mẽ. Hay đúng hơn, em dùng tôi làm mặt nạ để tất cả thấy em thật mạnh mẽ. Trước mặt họ, em luôn cười, cười đến điên dại. Những tràng cười trống rỗng, vô hồn. Em của ban ngày. Đêm đến, em thật khác. Em quằn quại, em dày vò tôi trong nỗi cô đơn ám ảnh. Em sợ sự đơn độc, nhưng cũng chính em tự tay đẩy những người thân thuộc ra xa. Em không dám mở lòng yêu thương một lần nữa. Em đối xử với nhân gian lạnh lùng và xa cách. Em không tin ai, em không yêu ai. Thế nên không ai tin em, không ai yêu em. Đôi khi, em nổi giận. Thật bình thường, ai chẳng có lúc nổi giận. Em muốn trút hết cảm xúc lên ai đó, nhưng em không thể. Vì mỗi khi em muốn nổ tung lên với bất cứ ai, em lại nghĩ tới những điều tốt đẹp mà em nợ họ, dù đó chỉ là những hành động hết sức bé nhỏ. Em không thể. Thế nên em đã làm điều đó lên chính mình. Co cụm trong phòng tối, em đung đưa lon bia trong tay, cười gằn trong nước mắt. Thứ chất lỏng vàng óng từng ngụm trôi xuống cổ họng. Đắng. Như cái cách em đối xử với tôi, như cái cách em đối xử với chính mình, như cái cách em đối xử với thế giới. Đắng. Mưa lạnh lùng buốt giá. Gió thì thầm an ủi. Cay đắng chảy ngược vào tim.
Em nhạy cảm quá, em yếu đuối quá. Tôi ghét em. Tôi thù em. Vì em mà tôi khốn khổ. Tôi ước gì tôi có thể giết em đi, để mãi mãi không còn nước mắt, để có thể tàn nhẫn với nhân gian, để có thời gian mà yêu thương chính mình. Em là cái trở ngại lớn nhất ngăn tôi vươn tới thành công. Vì mỗi khi em đau đáu nhìn tôi, tôi bỗng khựng lại. Vì mỗi khi em khóc, lòng tôi quặn thắt. Vì mỗi khi em quỵ ngã, cả thế giới của tôi biến mất. Chỉ còn hai ta trong căn phòng vắng lặng, lắng tai nghe giông tố giày xéo tâm hồn. Và tôi tự hỏi. Làm thế nào có thể bỏ em mà đi ?
I know it gets hard sometimes But I could never Leave your side No matter what I say.Ngay từ khi sinh ra, em đã ở bên tôi. Em là người duy nhất có khả năng đánh gục tôi, đánh gục hoàn toàn, nhưng em cũng là người duy nhất có thể hiểu tôi, thật sự hiểu tôi muốn gì. I really need you near me Keep my mind of the edge If I wanted to leave I would’ve left by now But you’re the only one that knows me Better than I know myselfEm luôn ở bên tôi, yêu thương tôi vô điều kiện. Em thì thầm vào tai tôi những lời ngọt ngào an ủi, em vẽ ra những thiên đường đầy mộng ảo, đẹp đến mê mị, nơi có sự trầm lắng của núi rừng, có tiếng thở dài ảo não của đêm đen, thấm đượm cái u uất của hư vô thinh lặng. Em nhấn tôi chìm vào miền kí ức, em khiến tôi chới với giữa những hồi ức trong vắt êm đềm. Em khóc. Tôi khóc. Cả hai ta sẽ tìm được cách thôi, rồi một ngày kia chúng ta không còn phải đau khổ. I get kind of dark Let it go too far I can be obnoxious at times But try and see my heart.Chết là gì nhỉ ? Như một giọt nước nhỏ rời khỏi đại dương, lạc vào thinh không đen tuyền vắng lặng. Rồi hai ta ngồi thật yên, lắng nghe từng hơi thở phả ra từ cánh mũi phập phồng. Đêm nhẹ nhàng buông. Sao trời rơi trên mi mắt. Sao không cùng chết đi nhỉ ? Em im lặng. Điều gì sẽ xảy ra sau cái chết ? Tôi nhún vai. Không gì cả. Hai ta sẽ rơi vào tĩnh mịch, kẹt mãi trong bóng tối mịt mù. Chết, em cười. Chúng ta là một tâm hồn non nớt tuổi mười bảy đang ngồi đây lí sự về cái chết. Và chúng ta sợ. Sợ sự kết thúc của một kiếp người quá ngắn ngủi. Liệu sau khi chết, chúng ta có được yên nghỉ giữa yên tĩnh đại ngàn, hay nghìn thu chỉ có bóng đêm bầu bạn ? Nếu có kiếp sau, liệu ta có còn nhớ gì về kiếp trước ? Tại sao sự tồn tại này chỉ là tạm thời chứ không thể kéo dài vĩnh viễn ? Em rùng mình, em sợ sự chấm hết cho một câu chuyện vốn đã nhạt nhẽo. Khởi đầu cũng như kết thúc đều tầm thường, vô vị. Có cách nào không, để hai ta cùng bay đến thiên đường bình yên, nằm dưới trời đêm đầy mộng ảo, nơi rừng cây u tịch ngày đêm réo gọi. Nằm mãi giữa cái yên lặng của đất trời. Chỉ có giết em đi, tôi mới tự giải thoát được mình. Nhưng tôi yêu em, tôi yêu con người nhạy cảm yếu đuối trong tôi và yêu cả những mộng ước hão huyền của em. If I wanted to leave I would’ve left by nowGiết em, chối bỏ em và cuộc đời tôi sau này sẽ chỉ còn những bàng hoàng trống vắng. Nên tôi thà sống cùng em, dù đó chỉ là một cuộc sống lay lắt, sống mòn mỏi, ngày nối tiếp ngày trôi đi. Dù tôi có tỏ ra mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa, dù tôi có ép em phải rắn rỏi lên, thì em muôn kiếp vẫn cứ là em, là bóng đêm u sầu, là thảo nguyên đẫm sương đêm, là gió lạnh lang thang tìm lối thoát. Gắn bó keo sơn, sau này hai ta cùng đi về cõi chết. Không còn hỉ nộ ái ố, không còn nước mắt đắng cay. Chỉ hai ta cùng ngàn sao lấp lánh, và nụ cười đọng lại trên khoé môi. Hồn vương trong gió. Bé nhỏ giữa đại ngàn. Đêm tịch liêu, ta lướt qua màn sươngGom u uất, chôn vùi nơi đáy mắt...
3. Baby_love_adam
- Spoiler:
Bài dự thi Vadamictc Writing Contest – SWEET TRESSPASSOUTLAWS OF LOVE- NHỮNG KẺ NGOÀI VÒNG PHÁP LUẬT CỦA TÌNH YÊU Tối. Quán cà phê yên tĩnh. Chỉ Anh, nó và một người bạn của Anh. Anh mỉm cười, xoa đầu nó rồi nhẹ nhàng bảo: - Ngồi đi cô bé, để Anh kể em nghe một câu chuyện. - Một câu chuyện về Anh và NHỮNG KẺ NGOÀI VÒNG PHÁP LUẬT CỦA TÌNH YÊU. Anh quay sang nhìn cậu bạn. Cậu mỉm cười với Anh rồi dạo lại guitar. Những dòng nhạc chảy mênh mang, dịu dàng và cô độc hòa vào giọng hát của Anh. Oh, nowhere left to go. Are we getting closer, closer? No, all we know is "no!" Nights are getting colder, colder.
Đã chẳng còn nơi nào để rời đi… Ta đã gần nhau chưa, gần hơn chưa? Không, chúng ta đều biết vậy Đêm trở nên lạnh lẽo, càng lúc càng lạnh hơn…… Họ và Anh được chào đời như mọi người trên thế giới. Cũng khóc òa trong vòng tay của mẹ cha. Cũng lớn lên nhờ cơm ăn nước uống. Cũng khát khao được chăm sóc, yêu thương. Nhưng từ ngày nhận thức được bản thân, họ biết mình được số phận “ưu ái” đặt cho một con đường tăm tối, lạnh lẽo và đầy chông gai. Họ chẳng còn nơi nào để đi, bị mắc kẹt với nỗi sợ hãi và sự căm ghét bản thân. Mặc dù họ ko hề MẮC BỆNH như mọi người vẫn nghĩ. Họ được SINH RA như vậy, và chỉ thế mà thôi…. Một trò đùa của tạo hóa? Hey! Tears all fall the same. We all feel the rain. We can't change.Này em… Những giọt nước mắt đều rơi như nhau Chúng ta cảm nhận cùng nỗi đau Ta chẳng thay đổi được gì đâu…..
Vâng, mọi nỗi đau đều như nhau, dù nó đến với Anh và Họ dưới nhiều hình thức. Có người bị chính những người sinh ra mình hay có cùng dòng máu với mình căm ghét và ruồng bỏ. Có kẻ chịu đựng những ánh mắt khinh bỉ của những người bạn đã từng chia sẻ với mình mọi thứ, sống chết có nhau. Họ nhận được sự ghê tởm của xã hội, của cộng đồng vì cái gì? Vì muốn được sống như mình đã sinh ra? Vì muốn được yêu thương? Nhưng chẳng biết tự bao giờ, TÌNH YÊU – thứ cao quí mà mọi con người đều ca ngợi và mong muốn – lại bị chính XÃ HỘI LOÀI NGƯỜI đặt ra những rào cản cấm ngăn, những luật lệ hà khắc….. Rồi, ANH và HỌ bị đẩy xuống tận đáy xã hội, trở thành NHỮNG KẺ NGOÀI VÒNG PHÁP LUẬT CỦA TÍNH YÊU….. Everywhere we go We're lookin' for the sun. Nowhere to grow old. We're always on the run. They say we'll rot in Hell But I don't think we will. They've branded us enough Outlaws of love. Mỗi nơi ta đi qua Anh đều tìm kiếm ánh mặt trời Chẳng nơi nào ta có thể lớn lên Cứ mãi rong ruổi thế này… Họ bảo rằng ta sẽ mục nát dưới địa ngục Ồ, anh không tin điều đó Họ nhục mạ ta đủ rồi….. Những kẻ ngoài vòng pháp luật của tình yêu…..
Vâng, như mọi con người, khi bị dồn vào đường cùng, bản năng đầu tiên tiên là phản kháng. Có người như Anh, cố gắng mang tài năng phục vụ mọi người, những mong được công nhận và thương yêu. Có kẻ tiêu cực, đắm chìm vào những đam mê, mong quên đi thân phận. Có người yếu đuối, chấp nhận từ bỏ mình, dối lòng để sống khác, tự tổn thương mình. Có kẻ giá lạnh, tạo dựng vỏ bọc và xù lông tấn công mọi người. Cũng có những con người dại khờ tìm đến cái chết….. Tất cả vì họ chẳng còn nơi nào để đi…… Scars Make us who we are Hearts and homes are broken, broken. Far, we could go so far. With our minds wide open, open.Những vết sẹo khiến ta biết mình là ai Tình yêu và gia đình đều tan vỡ rồi, vỡ hết rồi….. Uh, rồi ta sẽ đi xa, đi thật xa Với tâm trí rộng mở, rộng mở Lang thang, cô độc và hoang dã. Họ đã nhận đủ mọi thương đau, nhưng cũng như Anh, họ chưa bao giờ mất niềm tin và hi vọng. Họ đoàn kết với nhau, học cách yêu thương, chia sẻ với nhau những khổ đau và tủi nhục, rồi cùng nhau đi tìm một con đường tươi sáng dành cho bản thân mình……. Hey. Tears all fall the same. We all feel the rain. We can't change.
And everywhere we go We're lookin' for the sun. Nowhere to grow old. We're always on the run. They say we'll rot in Hell But I don't think we will. They've branded us enough Outlaws of love.Này em… Những giọt nước mắt đều rơi như nhau Chúng ta cảm nhận cùng nỗi đau Ta chẳng thay đổi được gì đâu….. Mỗi nơi ta đi qua Anh đều tìm kiếm ánh mặt trời Chẳng nơi nào ta có thể lớn lên Cứ mãi rong ruổi thế này… Họ bảo rằng ta sẽ mục nát dưới địa ngục Ồ, anh không tin điều đó Họ nhục mạ ta đủ rồi….. Những kẻ ngoài vòng pháp luật của tình yêu….. Những kẻ ngoài vòng pháp luật của tình yêu…. . Những nỗi đau rồi cũng sẽ đi qua, phải vậy không? Họ vẫn không ngừng mong mỏi một ánh sáng cuối đường hầm, liệu có được không? Họ mãi mãi sẽ chỉ là NHỮNG KẺ NGOÀI VÒNG PHÁP LUẬT CỦA TÌNH YÊU như vậy sao? Câu hỏi mãi mãi sẽ chẳng được trả lời? Bạn của tôi, người ta nói rằng yêu thương kẻ GIỐNG mình rất dễ, cái khó là yêu thương kẻ KHÁC BIỆT với mình. Hãy cùng tôi yêu Anh, yêu Họ, yêu những người đồng tính, hãy nới rộng biên giới của tính yêu, để thế gian sẽ chẳng phải là địa ngục. Hãy cùng tôi cổ vũ Họ, yêu thương Họ, tin tưởng Họ như cách chúng ta yêu thương, cổ vũ và tin tưởng bạn bè mình…… Bạn cùng làm với tôi chứ? Nó giật mình tỉnh giấc, thì ra mọi thứ chỉ là một giấc mơ…… Lau đi dòng nước mắt còn vương trên má, nó mỉm cười vì hạnh phúc, vì một lần được mơ anh hát riêng cho mình nghe….
4. cry.3bie
- Spoiler:
BETTER THAN I KNOW MYSELF Tôi - 1 cô gái bình thường với những ước mơ bình dị...
Tôi đã từng rất nhiều lần đánh mất chính mình...vùi mình trong bóng tối...chỉ khóc và khóc mỗi khi vấp ngã...
Đã có nhiều lần tôi tự hỏi :" Tại sao mẹ lại sinh ra con ?.., Tại sao mọi thứ đến với con k bao h trọn vẹn?...Tại sao... ? Tại sao... ?"
...Tôi trống rỗng...lạc lõng với biết bao câu hỏi cứ văng vẳng trong đầu nhưng chưa bao h` tìm đc câu trả lời...
...và rồi ngày hđó...t vô tình bật kênh HTV2 và xem đc Adam đang trình diễn bài Black Or White... ... tim tôi đập mạnh...cảm giác rất kì lạ...
..mặc dù chưa tiếp xúc với nhạc nước ngoài nhiều nhưng tôi nhận ra người hát bài này thật tuyệt vời...
..chiều hđó.. 1 cô bé lớp 8 như tôi ngây ngô chạy đến quán nét tìm mọi thông tin về Adam, ngay cả bài hát gốc của MJ để so sánh...tôi cứ tìm kiếm thông tin và theo dõi AI trong suốt 1 th/g dài... ...Rồi tôi chợt nhận ra Adam Lambert đã trở thành 1 người rất quan trọng..
..Hôm chung kết AI, tôi phải đi học ở trường...ngồi trong lớp mà đầu óc trống rỗng...cứ lẩm ba lẩm bẩm hi vọng Adam sẽ thắng...
..Nhưng không, mọi việc k như tôi nghĩ... vừa chạy về nhà..chị tôi đã la to :" Adam của Bi thua rồi kìa "... - Tôi k tin vào tai mình...
Tôi bật máy tính lên... bài hát :"If I Can't Have You" cứ vang lên không dứt... Nước mắt tôi tuôn ra... tôi thấy mình vô dụng...tôi đã cố dùng mọi cách nhắn tin bình chọn cho anh...nhưng vẫn k thể... Tôi như đánh mất tất cả...
... và rồi câu hát "what if your chances are already gone...Started believing that I could be wrong... But you gave me one good reason.. To fight and never walk away.."
Tôi chợt bật dậy...chùi nước mắt và chạy lên lầu học bài cho bài thi sắp tới...
..Đối với tôi, anh lun ở bên cạnh.... điều đó tiếp thêm sức mạnh cho tôi rất nhiều...
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
.. Kì thi HK1 năm lớp 11 đã tới...vật vã với đống đề cương và cả đống bài chưa học xong..tôi quyết định relax bằng cách lên fb... tôi còn nhớ ngày hôm đó là thứ 7... đợi chờ mòn mỏi cuối cùng thì tôi cũng đã được "tiếp thêm sức mạnh" với bài hát Better Than I Know Myself...
.. Bài hát vang lên với 1 cái tiếng gì đó rất đặc biệt...1 nét độc đáo mà có thể chỉ nghe 1-2s đầu tiên tôi đã đoán ra tên bài hát này...
.. vừa nghe đầu và chân tôi vừa khẽ nhẹ nhàng nhịp theo tiếng nhạc...
..tôi như chìm đắm vào bài hát...nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ....giọng ca Adam ấm áp truyền tải từng ca từ vào tai tôi...
.. Bài hát mang đến cho tôi rất nhiều tâm trạng...
..các bài hát khác thường có những câu như :" I can't live without you...hoặc những điều tương tự khác.." nhưng với Better Than I Know Myself thì không... câu nói đó như chính tôi cũng như nhiều Glamberts khác mún nói w anh :" Cuz' I'm lost without you " ...
..Có lẽ người ta chỉ nghe nhạc của Adam khi nó đúng với tâm trạng hoặc là chỉ để giải trí... nhưng với tôi... được nghe Adam hát tôi càng có thêm nghị lực để làm tốt mọi việc...
Tôi không quan tâm ng khác nghĩ gì về tôi... Tôi không quan tâm người khác nói gì.. Tôi chỉ cần Adam luôn hát...luôn trình diễn các bài hát hay...các bài hát mang đầy ý nghĩa như trong album Trespassing này...
I know it gets hard sometimes But I could never Leave your side No matter what THEY say :)
...Đối với tôi, Adam k những là 1 ng bạn... mà còn là 1 ng thầy dạy cho tôi những bài học cuộc sống qua từng lời hát...
5. midnight_visitor
- Spoiler:
Thi xong rồi, trách nhiệm của người làm con đã bớt đi phần nào. Bây giờ ta lại ngồi đây, nghĩ lại coi mình đã làm được gì cho mình.
Hình như mỗi bài viết thế này, ta đều viết cho, viết về một người. Bài dự thi VadamictC Writing Contest – SWEET TRESSPASSBetter Than I Know MyselfTa là một con người không biết phải bộc lộ tình cảm của mình như thế nào, chỉ biết trưng ra cái mặt lạnh như tiền nhìn những người xung quanh. Thường là thế. Với em, ta không được tận mắt nhìn thấy khuôn mặt của em, nhưng ta luôn mỉm cười khi nhìn thấy hình ảnh của em. Em luôn khiến ta nở một nụ cười, dù là cười nhăn răng toe toét, hay chỉ là cái cười “mỉm chi”, cái nhếch môi. Ta vẫn thấy những điều ta làm cho em là chưa đủ. Ta thấy mình vẫn chưa đủ tốt với em, ta vẫn thấy mình như trời tháng mười hai rét mướt lạnh cóng, còn em là một cô bé con lạc lõng giữa không gian, nhưng trên môi vẫn luôn hiện diện một nụ cười. Ta không nói ra được điều mình muốn nói, nhưng ta cảm thấy vui được phần nào, vì ta đã làm được điều ta muốn làm. Ta đã khiến em cười, nhưng nụ cười thật tươi, những âm thanh trong trẻo đáng yêu đã được cất lên, ta đã nghe được những âm thanh đó. Ta đã lo sợ rằng không biết cái ta trao đi, em có nhận được và có hiểu. Và dường như, em đã nhận được, em đã hiểu, và em đã đáp lại ta. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, ta luôn có cảm giác em đang bân cạnh ta, từng phút từng giây. Ta chưa từng muốn cảm giác đó biến mất, vì căn bản, thực tế, em không ở bên cạnh ta, từng phút từng giây. Ta không muốn rời bỏ em, rời bỏ cảm giác có được em bên cạnh ta. Ta cần điều đó, ta muốn níu giữ lại cảm giác có em bên cạnh. Em đã khiến con người ta thay đổi, theo một hướng tích cực. Ta đã bớt đi cái lạnh lùng, đã biết lo cho những người xung quanh, biết để ý đến bản thân hơn. Dường như em đã tìm được mặt sáng trong con người ta, mặt sáng đã bị bóng tối chôn vùi rất lâu, đưa nó ra với chính bản thân ta, với thế giới bên ngoài. Và có lẽ, em là người đầu tiên làm được, ngay cả ta cũng không biết chính mình, lại có thể trở thành một người khác hoàn toàn như vậy. If I wanted to leave I would have left by now, But you're the only one that knows me Better than I know myself Sau cơn mưa, trời lại sáng, nhưng sẽ có những con mưa khác tiếp tục đến. Em đã không còn ở cạnh ta nữa, hay đúng hơn, ta không còn cảm giác em đang ở cạnh ta nữa. Tăm tối lại trở về. Ta lạc lõng. Ta đã cố gắng sống như lúc chưa biết em, chưa từng biết em có tồn tại trên đời này. Nhưng không thể. Nước mắt cứ thế rơi. Ta đã từng nghe một bài hát. Rất đúng với ta bây giờ. Ta nghe được nó sau khi ta để vuột mất mất em. Trước kia, khi còn cảm thấy em bên cạnh, ta chưa hề nghĩ rằng, một ngày nào đó, chuyện này sẽ đến. All along I tried to pretend it didn't matter If I was alone But deep down I know If you were gone For even a day I wouldn't know which way to turn Cause I'm lost without you. Ta đã không hề nghĩ đến, ta sẽ để mất em, ta không nghĩ rằng ta sẽ lại lạc long trên cõi đời này một mình. Nhưng cái gì đến sẽ phải đến. Và ta cũng không hề nghĩ rằng, mất em, ta lại trở về với “ta” cũ, thậm chí tệ hơn. Người ta hay nói, phải mất đi, mới biết quý trọng những gì mình đang có. Và ta, chắc tốt đẹp hơn một chút, rằng ta hiểu được giá trị của em, nhưng ta không hiểu hết được. Và vô tình, cái phần không hiểu được đó, lại là một phần quan trọng. Em thấu hiểu con người ta, em thấu hiểu chính bản thân em. Ta hiểu em, nhưng ta không biết chính ta cần điều gì. Đã dằn vặt, đã tự hỏi bản thân rằng ta có phải là một người quá đỗi vô tâm, không vời với ai khác mà là chính bản thân, khiến cho những người ta yêu mến phải đau lòng. Vô tâm với chính mình, dẫn đến vô tình với những người xung quanh. Bóng tối lại bao trùm. Ánh sáng kia chỉ tồn tại được trong gần một năm ngắn ngủi. Ta vốn quen với bóng tối. Bây giờ lại thích nó hơn, nó che giấu được những buồn bã, những giọt nước mắt mà ta không muốn phải đối diện. Ta không muốn cái bóng tối ta càng ngày càng thích này, phải đối diện với cái ánh sáng yếu ớt kia. Mất em, như mất đi một phần tâm hồn. Không có em, ta lại như trời đông lạnh lẽo, lại càng lạnh lẽo hơn. Trong cái bức tranh trời đông tuyết trắng kia, đã không còn hình bóng một cô bé lạc lõng, nhưng luôn nở nụ cười nữa. Chắc hẳn ta sẽ không cô đơn mãi trong chính cái thế giới tối tăm của chính ta như thế này, nhưng tìm được một người như em là điều không thể. Em sẽ luôn hiện diện trong tâm của ta. Cùng lắm thì ta sẽ lại trưng ra cái bộ mặt hơi giả tạo một chút với em, nhưng đó cũng chỉ muốn em an lòng một chút thôi, nếu em còn quan tâm đến ta. Ta vẫn ngồi đây, vẫn chờ đợi, chờ đợi ngày em thực sự tha thứ cho ta, tha thứ cho cái sự bốc đồng dại dột trong quá khứ… Quay lại đi nhé… I get kind of dark Let it go too far I can be obnoxious at times But try and see my heart Cause I need you need now So don't let me down You're the only thing in this world I would die without
Cause if I wanted to go I would have gone by now, But I really need you near me to Keep my mind off the edge If I wanted to leave I would have left by now But you're the only one that knows me Better than I know myself
6. adamlambertfan
- Spoiler:
Bài dự thi MAP Cuối cùng thì ngày này cũng đã đến, ngày được nghe đầy đủ bài hát Map ( Bonus track UK version). Yêu “nó” ngay sau khi nghe snippet, chỉ một đoạn ngắn thôi, chỉ một vài câu thôi cũng đủ biết “nó” tuyệt vời đến mức nào. Now I believe in more than I can see Thật ấn tượng! Từng câu, từng chữ trong bài hát miêu tả một cách hoàn hảo về những gì em đang nghĩ về Anh_Adam Mitchel Lambert. I had a vision that the colours had bled away and I had nothing to follow Was in a prison and my life was stuck on replay And all my wishes were hollow
Thật ngạc nhiên, dường như Anh có thể đọc được suy nghĩ của em, những suy nghĩ mà em chưa từng nói cùng ai. Em đã âm thầm chịu đựng tất cả. Cuộc sống thật vô vị. Màu sắc ư? Chỉ có màu xám thôi, âm u lắm, đáng sợ lắm Anh à. Cuộc sống không hoàn hảo. Chúng ta không thể quay trở lại và khởi đầu lại mọi thứ. Có những lựa chọn chúng ta sẽ thấy quả báo nhãn tiền ngay. Nhưng có những lựa chọn mà những hệ quả của nó chỉ xuất hiện sau khi chúng ta đã đi hết hơn nửa đoạn đường cuộc đời, lúc đó thì đã quá muộn. Bây giờ chỉ có hai lựa chọn: sống theo ý muốn của người khác hay kết thúc cuộc đời mình. Chết ư ? Còn Ba Mẹ thì sao? Mình KHÔNG CÓ QUYỀN chết. Vậy đành phải chấp nhận lựa chọn đầu tiên….. You were a beam of light Lit up my broken sky There was just something about you I had a vision and it painted the world for me and now I am laying beside you 2009, Anh xuất hiện như tia nắng mặt trời chiếu rọi vào tâm hồn em, thắp sáng mọi thứ đen tối trong em. Anh là người đồng tính. Ừ, rồi sao? Điều đáng trân trọng nhất ở một con NGƯỜI là một tư cách tốt, một tâm hồn đẹp và đặc biệt là tài năng (một tài năng xuất chúng). Anh đã chọn con đường của mình bằng cách tuyên bố Anh là người đồng tính, không cần phải che giấu. Bây giờ thì cả thế giới đã công nhận Anh rồi, điều mọi người nhắc đến là âm nhạc của Anh, không phải là giới tính của Anh. Anh đã đi đúng hướng rồi Anh ạ. Bây giờ em ước em có thể nằm kề bên Anh, được nghe Anh nói thôi, thế là đủ lắm rồi.
I don't need to wander any more I have found what I've been looking for I don't need a map to know the way I don't need a map to tell me where I'm at Now I believe in more than I can see Now I can breathe again and I don't need a map to know the way I don't need a map you'll always light the path Sau hơn ba năm, em đã tìm được phương hướng cho đời mình. Em đã tìm được Anh_Tấm Bản Đồ của đời em. Em đã/đang/sẽ theo Anh và em biết chắc rằng em sẽ không bao giờ lạc lối. Cứ sống tốt đi, thế giới này còn đẹp lắm, diệu kỳ lắm. Nếu không sống hết đoạn đường đời thì chúng ta sẽ không gặp được những điều ấy.
I don't need a map, you'll always light the path.
Hãy tin tôi, các bạn không thể ngừng nghe “nó” được đâu. Đây là bài hát có thể chạm sâu vào tâm hồn và từng nhịp đập trong tim bạn. Hãy cùng nhau cảm nhận một tình yêu thanh khiết và bình dị mà “nó” mang đến. Chúc các bạn tìm được Bản Đồ của đời mình!
7. Nats.3493.drip
- Spoiler:
Đôi lời mở đầu:1. Ngôn ngữ kém hồn nhiên, không phù hợp với người bệnh tim mạch, trẻ nhỏ, đàn bà con gái đã có chồng, đàn ông mang thai và đang cho con bú. Khổ chủ cũng tự biết mình văn ngu chữ dốt, mồm ch* không mọc nổi ngà voi nên cũng xin đồng bào thông cảm chớ đừng ném đá kẻ tội đồ này. 2. Ai mà đọc của tớ năm trước thì biết phong cách chém gió bệnh hoạn như thế nào rồi đấy. Tớ viết văn không ngọt được như mọi người nên đành thể hiện theo cách riêng, hy vọng các bạn không hiểu nhầm mà gọi bệnh viện tâm thần (ok?). RUNNIN' VÀ LÁ THƯ GỬI GẤU To: Anh - Adamamazing Glamorousbert, hay còn được gọi bằng cái tên thân mật là Gấu-Mập-Sáu-Ngấn-Quần-Đùi-Xanh-Không-Hình-Tượng From: Em - Nats (lưu ý không phải Nát và càng không Bấy hay Bét, anh đừng nghe những gì con admin Yo nói) - con bé tự phong Glambert nửa mùa do tu 9 kiếp nên nay được thấy anh, được nghe anh hát và một số cái được không tiện nói ra đã bị censored. Kính gửi Anh thân mến tràn trề thương yêu của em! Hôm nay em viết lá thư tầm thường này cho anh cốt là để bày tỏ sự bức xúc trong thời gian qua, đặc biệt là sau quả bom hạt nhân mang tên Trespassing của anh đã vô cùng thân mến mà ném thẳng vào mặt trái tim thiếu nữ yếu ớt của em. Anh có biết không...... Khoan! Anh định làm gì?! Em xin anh, đừng vội xé lá thư này của em, em đã đổ bao nhiêu lít máu mới viết ra được đấy anh có biết không hả? Ấy không, em không hề có ý hăm dọa anh, anh đừng hiểu lầm. Anh à, anh là một con người vĩ đại, sẽ không chấp nhất kẻ tiên dân hèn mọn này đâu phải không anh... Được rồi, vậy em xin bắt đầu đây. Trước tiên, em xin kể về cái hành trình gian khổ để cầm trên tay quả bom hạt nhân, à không, album Trespassing. (Thật ra, công lao này thuộc về các bạn Glamberts đáng yêu của chúng ta *vỗ tay cái nào*, mình xin ngã mũ cảm ơn các bạn đã mang Adam về với mình.) Sau đó rồi thì em lên nghe từng bài. Trespassing giật như sấm chớp, Shady đổ như mưa sa, Cuckoo cuồng quay như lốc xoáy, Naked love như dung nham phun trài, Kickin' in như động đất, Pop that lock chắc cũng cỡ sóng thần... còn Broken English thì có thể nói là giống như sạt lở núi đá đi vậy. (Anh bỏ cục gạch xuống đi, em đang khen anh đấy). Không như Trespassing vượt qua FYE mà còn là album cuốn hút em nhất từ xưa đến nay, đấy là nói thật lòng. Tuy ban đầu em không chú ý, có lẽ là do bị cuốn vào những bài đầu, tuy nhiên sau khi nghe đến lần thứ n*, em đã bị bài Runnin' cướp mất hồn, ném hồn xuống đất rồi dẫm cho hồn nát bấy nhầy. (Em đã bảo anh bỏ cục gạch xuống đi...). Em không biết phải bắt đầu từ đâu. Đơn giản mà nói, khi lắng nghe Runnin', em gần như có thể nghe được nhịp tim nhanh gấp của mình. Mới đầu vào là giai điệu trầm thấp tạo một cảm giác tù túng cứ như bị ngồi lại lớp viết kiểm điểm vì cái lỗi không phải của mình ấy. Anh biết đấy, khi mới nghe một bài hát nào đầu tiên em thường nghe giai điệu trước, lời thì tính sau. My heart's beating faster, I know what I'm after.Anh có biết em có cảm giác gì khi nghe đến đoạn đó không? Nói nôm na thì giống như vào ngày Hạ Chí (nóng nhất), em mặc một cái áo dài tay, thêm cái áo khoác len, thêm cái áo khoác nỉ, thêm ba bốn lớp linh tinh nữa, cuối cùng là trùm áo mưa rồi leo lên mái nhà ngồi. Cảm giác khi nghe đoạn trên kia chính là cảm giác khi sắp sửa mát dây thần kinh thì em từ từ cởi từng lớp ra. Vâng anh ạ, chính là cảm giác được giải phóng. Nhưng không có gì khiến em thích hơn là điệp khúc của Runnin'. Nó khiến cho em có cảm giác đã cởi bỏ được đến lớp cuối cùng. Nghe thì có vẻ giống như Naked Love, nhưng đó là cảm xúc của em về Runnin'. I’ve been standing here my whole life, Everything i’ve seen twice, now it’s time i realize It’s spinning back around now, On this road i’m crawling Save me cause i’m falling, now i can’t seem to breathe right, Cause I keep runnin runnin runnin runnin from my heart.Anh có từng nghe nói về âm thanh đánh lừa cảm giác thật chưa? Đó là khi nghe một thiên sứ mà ai cũng biết là ai đấy cất tiếng hát, em có cảm giác như hình ảnh trước mắt dần bị thay thế bởi những màu sắc độc đáo và khác biệt. Hãy nghĩ nó cũng giống như xem một bộ phim khoa học viễn tưởng vậy. Đối với Runnin' mà nói, bộ phim đó chính là hình ảnh hàng vạn con Glamberts giống như em đây, chui ra khỏi lòng đất tăm tối, dưới sự lãnh đạo tài tình của anh mà chạy bán sống bán chết, à không, càn quét qua mọi vùng lãnh thổ tinh thần mà con người từng biết đến. Vâng, giờ thì anh có thể vò là thư này mà vứt sọt được rồi đấy. Nhưng em vẫn khuyên là anh nên giữ lại kẻo em... Không! Em đã nói là em không hề đe dọa anh. Cuối thư, em xin chúc anh mãi mãi là Gấu Mập của tụi em. Chào anh! Ngày 18 tháng 07 năm 2012 Ký tên
8. AddictedtoAdam
- Spoiler:
Khi nào em sẽ dừng lại ? Khi nào em mới phải trả giá cho những hành động của mình?
…Em không biết
Em không biết,cái ngày em ngẩng đầu hiên ngang,vênh váo nhìn khắp nơi khắp chốn với đôi mắt của kẻ chiến thắng,chính là ngày em bị đánh gục.
Đánh gục thế nào? Không cảm thấy sợ hãi, không cảm thấy đau đớn. Chỉ là…rơi tự do. Em những tưởng đó là điều tuyệt vời nhất từng xảy đến với em. Nó là cảm giác của người đang bay, quên đi mặt đất bên dưới, quên đi việc mình đang rơi. Đáng xấu hổ thật nhưng đúng ra là em ngủ quên. Nó đã ru ngủ mọi cảnh giác của em. Sự tuyệt vời đồng nghĩa với một điều. Đáy vực thẳm.
One shot and the whiskey goes down, down, down Bottom of the bottle hits Waking up my mind as I throw a fit The breakin' is takin' me down, down, down
Có đêm em tự hỏi tại sao em lại ở đây,run rẩy giữa cái nơi thảm hại này? Cần phải thay đổi. Em từ chối thay đổi. Em sợ.
'Round and around I'd go, addicted to the numb Living in the cold The higher, the lower the down, down, down Sick of being tired and sick of waiting For another kind of fix The damage is damning me down, down, down Rồi em gặp anh…
Hahaha. Đây không phải là loại tình yêu sến sụa trong chuyện cổ tích khi mà một chàng trai cứu thoát một cô gái khỏi đống bùn. Em gặp anh qua những bài hát của anh, hiểu anh cũng qua những bài hát của anh. Và từ đó,em thấu hiểu được bản thân mình.
My heart's beating faster, I know what I'm after. I've been standing here my whole life, Everything I've seen twice, now it's time I realize It's spinnin' back around now, on this road I'm crawling Save me cause I'm falling, now I can't seem to breathe right
Cause I keep runnin', runnin', runnin', runnin' Runnin', runnin', runnin', runnin' Runnin' from my heart. Vậy đấy. Em cứ chắc chắn là mình sẽ dừng lại được và rằng mình vẫn đang nắm quyền kiểm soát. Nhưng thực tế thì em chỉ trốn chạy điều con tim mình muốn,trốn chạy khỏi sự thật rằng cuộc đời em chẳng đi đâu về đâu cả. Và cứ rơi xuống mãi. Chính anh đã khiến em hiểu ra, bằng tiếng thét tuyệt vọng của anh,bằng chính giọng ca tuyệt vời truyền cảm ấy. Từ một ngày nào đó, âm nhạc của anh đã nuôi sống trái tim của em. Cũng không thể nói như vậy được. Trước giờ em vẫn lấy âm nhạc làm nơi trú ẩn, nó vẫn nuôi sống trái tim em hàng ngày. Nhưng chính anh và âm nhạc của anh đã khiến con tim lười biếng ấy đập. Đập rộn rang như rất lâu rồi nó chưa được đập. Qua âm nhạc của anh, em nhìn thấy được tâm hồn mình. Kì lạ thay em vẫn chưa thể hiểu nổi anh. Có phải vậy không Adam? Có phải anh là tất cả những gì anh vẫn hát ?
Bản thân em chưa bao giờ nhận thức được rằng mình có thể yêu một con người đến mức ấy - cái loại tình yêu vô lí trí mà em vốn coi thường. Yêu anh em không cần phải suy nghĩ. Cứ như thể từ khi sinh ra, trái tim em đã có một phần được ông trời quyết định là phải dành cho anh. Em mơ mộng,đã có anh đánh thức. Em hụt hẫng,đã có những lời anh nói để nâng đỡ. Em lạc lối, đã có anh là tấm gương sáng soi đường. Anh có thể phạm sai lầm, nhưng em vẫn yêu anh. Nếu một ngày anh không còn hát nữa hoặc vì một lí do nào đó anh bỏ nghề (Chúa tha tội cho em vì dám đặt ra cái giả thiết dớ dẩn này) , hẳn là em sẽ vẫn yêu anh. Vì em đến với anh bởi tài năng, nhưng chính con người anh là thứ đã giữ em ở lại…Đúng là thế rồi.Đây không phải là một giấc mơ rồi. Em chưa bao giờ tỉnh táo đến thế khi yêu một con người. Kệ cho người ta nói rằng em bị anh bỏ bùa hay gì gì đó, em thì em biết chắc vì sao em yêu anh.
Và em tỉnh dậy sau giấc ngủ dài như cả nghìn năm với hối tiếc về tháng năm bị phung phí.Gương mặt anh là thứ đầu tiên xuất hiện lúc ấy trong óc em.Tim em đập nhanh hơn bởi em biết em cần phải làm gì. Em đã đứng ở đây cả đời rồi. Thứ gì cũng đãnhìn chán rồi.Đã đến lúc em nhận ra rằng cuộc đời em đang xoay vòng tròn, em đang lê lết trên chính con đường cũ…Và em tiếp tục chạy, chạy, chạy, cứ chạy…đến với cái đích em cần đến, vì từ giờ, trong tim em đã có anh rồi
[CÒN]
Được sửa bởi Yo ngày Thu Jul 26 2012, 17:53; sửa lần 9. | |
| | |
|
|